Trước sự chờ đợi của các CĐV MU, chúng tôi sẽ giới thiệu lược trích 1 số nội dung của tự truyện của Sir Alex Ferguson, được đăng vào các tối thứ Sáu, Bảy hàng tuần.
Phần 1: Lát cắt cuối cùng của lịch sử.
(*Tựa do người dịch đặt)
Một trận đấu mẫu mực để mô tả Manchester United ư? Tôi sẽ chọn trận thứ 1.500 của tôi trên ghế huấn luyện, cũng là trận cuối cùng trước khi giải nghệ. West Bromwich Albion 5 Manchester United 5. Điên rồ. Tuyệt vời. Giải trí. Mãnh liệt.
Mọi người đến xem trận đấu của Manchester United là vì những pha ghi bàn và những kịch tích, để trái tim của mình một lần nữa trải qua thử thách. Đội nhà quẳng đi lợi thế dẫn 5-2 chỉ trong vòng có 9 phút. Trận cuối và đã vô địch, tôi có thể bỏ qua, nhưng tôi vẫn trách móc họ như mọi trận đấu đã qua: "Cám ơn các chàng trai nhé, một màn chia tay ra trò đấy!"
David Moyes khi ấy vừa được bổ nhiệm làm người thay thế tôi. Trong phòng thay quần áo sau khi kết thúc trận đấu, Ryan Giggs nói giỡn: "David Moyes vừa mới từ chức rồi nhé mọi người".
Bỏ qua màn phòng ngự thảm họa của trận đấu chót, tôi rất tự hào lẫn nhẹ nhõm khi trao lại đội ngũ của mình cho David. Công việc của tôi đã hoàn tất. Một cuộc đời mới đã trải ra trước mắt.
Đấy là một trong những ngày đẹp nhất trong đời, đẹp như một giấc mơ. West Brom đã tổ chức trận đấu chia tay tôi một cách hoàn hảo. Sau đó họ còn gửi cho tôi bản danh sách có chữ ký của toàn bộ cầu thủ đăng ký cho trận đấu của 2 đội. Hầu hết các thành viên trong gia đình của tôi đều hiện diện: 3 đứa con trai, 8 đứa cháu và 1 hay 2 người bạn thân. Thật vui vì tất cả đã đến để cùng tôi đọc nốt trang sách cuối cùng của sự nghiệp.
Đặt chân bước xuống xe bus chở đội bên ngoài sân West Brom, tôi cố lưu giữ từng khoảnh khắc cuối cùng của đời huấn luyện. Nói lời giã biệt thật ra không khó bởi tôi biết hạn kỳ dành cho mình đã hết. Đêm trước trận, các cầu thủ cho biết sẽ làm một buổi lễ chia tay.
Món quà đặc biệt nhất của họ là một chiếc Rolex đời 1941, năm mà tôi ra đời. Pin đã được tháo ra để nó mãi mãi ở mốc 3 giờ 3 phút chiều, đúng thời điểm mà tôi chào đời ở Glasgow, ngày 31-12-1941. Họ cũng tặng tôi một cuốn album, tóm lược khoảng thời gian của tôi ở United với hình các cháu và gia đình tôi ở ngay trang giữa. Rio Ferdinand, một người rất mê đồng hồ, chính là tác giả của ý tưởng này.
Sau màn tặng sách, đồng hồ và vỗ tay, tôi nhìn một lần nữa vào gương mặt những học trò. Đấy là thời khắc mà một vài người trong số họ chẳng biết phải cư xử như thế nào bởi vì họ đã quá quen với việc có tôi trong đội; một vài người đã làm việc cùng tôi những 20 năm. Tôi như đọc được gương mặt của họ: "Bây giờ thì sao đây? Tôi có biết bất kỳ HLV nào khác ngoài ông đâu".
Vẫn còn một trận đấu chót và tôi muốn chúng tôi chuẩn bị cho nó thật chu đáo. Trận đấu vừa trôi qua được nửa tiếng, tỷ số đã là 3-0. Nhưng West Brom chả có vẻ gì là muốn cho tôi một màn chia tay dễ dàng cả. John Sivebaek là người ghi bàn đầu tiên cho United-kỷ-nguyên-Ferguson vào ngày 22-11-1986. Người ghi bàn cuối cùng là Javier Hernandez, ngày 19-5-2013. Chúng tôi có thể kết thúc trận đấu với tỷ số 20-2 khi đang dẫn 5-2. Nhưng khi đã bị gỡ lại 5-5 thì lại có thể thua luôn 5-20. Hàng thủ đã chơi một trận siêu tệ khi để cho West Brom ghi một lèo 3 bàn chỉ trong 5 phút, Romelu Lukaku thì có luôn một hat-trick cho mình.
Cuốn tự truyện của Sir Alex đã chính thức ra mắt |
Bất chấp cơn mưa gôn dội vào lưới đội nhà vào cuối trận, phòng thay quần áo vẫn rất vui vẻ. Sau tiếng còi dứt trận chúng tôi vẫn nán lại trên sân để chào các CĐV ở khán đài dành cho United. Giggsy đẩy tôi lên đầu, sau lưng là toàn bộ cầu thủ. Tôi đứng đó, một mình giữa một rừng những gương mặt hạnh phúc. Các CĐV của United đã ca hát, hò reo và nhảy nhót mãi rất lâu rồi mới ra về. Tôi muốn thắng 5-2, nhưng 5-5 cũng là một màn chia tay ổn. Đấy là trận hòa 5-5 đầu tiên trong lịch sử Premier League, cũng là trận hòa 5-5 đầu tiên trong sự nghiệp của tôi, song lại là lát cắt cuối cùng của lịch sử.
Chờ đón tôi tại Manchester là một trận đại hồng thủy của những bưu phẩm. Real Madrid gửi cho tôi món quà rất đẹp: Bức tượng bạc mô phỏng đài phun nước Cibeles, nơi họ vẫn ăn mừng những chức vô địch La Ligga, cùng lá thư thân mật từ Chủ tịch Florentino Perez. Một món quà khác đến từ Ajax, một món nữa từ Edwin van der Sar. Lyn, trợ lý riêng của tôi, đã làm việc mệt mỏi với núi bưu phẩm ấy.
Trận đấu sân nhà cuối cùng của tôi diễn ra trước Swansea một tuần trước đó. Tôi không biết chính xác là mình chờ đợi điều gì ngoài màn xếp hàng chào nhà tân vô địch của đội khách. Lúc ấy tôi thật sự đã quá mệt mỏi sau một tuần lễ nặng nề, thông báo với gia đình, bè bạn, cầu thủ và ban huấn luyện là tôi đã quyết định bước sang một chương mới của đời mình.
* Những bí mật ở hậu trường Old Trafford và câu chuyện về các ngôi sao MU đã dần dần được Sir Alex kể lại như thế nào? Mời các bạn đón đọc Alex Ferguson: My Autobiography (Kỳ 2) vào 21h tối thứ Sáu 01/11.
Cùng xem lại trận đấu cuối cùng của Sir Alex: West Brom 5-5 MU
By Lan Anh (dịch)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét