Ai xô những tất bật vào buổi sáng, người thức dậy vội vã đi làm, trẻ thức dậy vội vàng đến lớp. Buổi sáng bị bỏ lại trong một khoảnh khắc mong manh - nối tiếp ngày.

Trong những trang văn ngày bé, buổi sáng bao giờ cũng bắt đầu bằng tiếng chim và sương sớm, có nắng về và có ngày lên. Nhưng những hình ảnh trong lành ngày xưa giờ đã theo tuổi thơ làm quên lãng. Buổi sáng bây giờ thức dậy trong những ý nghĩ về công việc của ngày, trong những uể oải tay chân vì việc cứ đầy ăm ắp… Rồi cũng phải ngồi dậy, quàng lên mình chiếc áo công sở, và dắt xe ra đường, có khi không kịp ngẩng mặt nhìn ngày lên.

SÁNG CHỦ NHẬT
Buổi sáng, một buổi sáng rất đỗi bình thường. Sáng thức dậy bỏ hết những nghĩ suy sẽ tới, với tay tìm cuốn sách đọc nốt những trang còn dở dang, rồi mở một CD nghe lại mấy bài tình ca cũ. Buổi sáng bỗng thong dong thêm nhiều. Chợt nghe, có tiếng con chim nào đánh rơi ngoài cửa sổ, tháng chạp phương Nam vẫn ấm nắng vàng, chim muông về tránh rét. Không gian đầy lên những cảm giác quen, như ngày xưa chưa bao giờ qua mất.

Vậy ra, có khi không gian không thay đổi, những cảm nhận không thay đổi, chỉ có ta tự xô vào mình những tất bật, những tất bật không phải lúc nào cũng cần thiết, để rồi làm hao mòn những cảm nhận riêng tư.

Thong thả bước xuống nhà, thấy cô cháu gái còn ngồi trên bậc thang, chưa chịu xuống làm vệ sinh buổi sáng. "Con gái lười! Sao hôm nay không đi học?" - "Hôm nay cô giáo cho con nghỉ, chủ nhật mà!". Ừ nhỉ, hôm nay là chủ nhật. Mãi bận rộn thành quen, buổi sáng thức dậy cứ theo những lập trình có sẵn, có khi quên cả cái nhu cầu nghỉ ngơi dành cho mình…

Buổi sáng. Hôm nay là buổi sáng chủ nhật. Lại ra một quán cà phê vỉa hè, nơi có hàng cây muồng vàng gom nắng trên cánh lá. Nơi ngày xưa ngồi đọc lại một câu thơ cũ: "Nắng chết trên cánh muồng vàng - Ngày không chạm đất". Ừ, chắc vì ngày không chạm đất, nên ngày sẽ thong dong.
Sưu tầm

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Blogger TemplateHao123 Pro © 2013. All Rights Reserved. Powered by Nguyễn Hữu Học
Top